“Ông nói cái gì?” Kỷ Vân Phàm nghe Vương Chí Cao thì trợn trừng mắt, chén rượu trong tay suýt nữa thì rơi xuống đất. Anh hướng mắt về phía Thi Hựu thì thấy vẻ mặt cậu ta cũng là không thể tin nổi.
“Hừ, làm việc tại cái nơi đó mà cong giả vờ thanh cao. Ông đây tìm hắn một tháng mà nhất định không bán, bây giờ chẳng phải cũng vì tiền mà bán thân đó sao? Giám đốc Kỷ, cho dù hắn có là thiên tài đi chăng nữa thì chỉ sợ sau đêm hôm nay, công ty các ngài cũng sẽ không nhờ hắn đến đóng thế nữa chứ?”
Vương Chí Cao nói xong thì cười lạnh vài tiếng rồi bỏ đi.
Kỷ Vân Phàm giật mình nhìn theo hắn một lúc lâu sau hồi thần, anh vẫn không thể tin được những gì mình vừa nghe. Kỳ Phong với ánh mắt trong suốt cùng nụ cười xinh đẹp kia bán thân ư?
Làm sao có thể như thế? Cậu tuyệt đối không phải loại người vì tiền mà bất chấp tôn nghiêm như vậy.
“Nhất định là có chuyện thì Kỳ Phong mới phải làm thế!” Thi Hựu cắn rang nói một câu, tùy tiện đặt y rượu vào khay trên tay người phục vụ đi ngang qua.
“Cũng không chắc, có lẽ chúng ta đều bị bề ngoài đơn thuần của cậu ta lừa thôi.” Không hiểu vì sao Kỷ Vân Phàm đột nhiên nhớ tới chuyện Kỳ Phong che giấu thân phận thật.
“Không thể nào. Toàn bộ nhân viên ở Comet đều rất thích Kỳ Phong. Nếu cậu ta chỉ có vẻ ngoài đơn thuần thì không thể nào lừa gạt được họ.”
“Nói không chừng là bọn họ bắt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chap-chuyen-sung/183198/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.