Vòi nước trong bồn mở ra, một dòng nước ấm áp ào ào chảy xuống, khiến Phó Dũ không nghe thấy câu hỏi của Thẩm Kha mà chỉ thấy cậu cúi thấp đầu, còn tưởng rằng cậu vì chuyện vừa rồi mà ngượng ngùng, cho nên hắn cũng không nói nữa, lập tức đi ra khỏi phòng tắm.
Thẩm Kha không biết bản thân có thể làm cái gì, từ trước đến nay cậu chỉ biết cố gắng học tập, làm công trả nợ, bận rộn làm việc, nhưng hiện tại tất cả những chuyện này đều biến hóa chóng mặt. Cậu mất đi quyền kiểm soát cuộc sống của chính mình, chỉ có thể ngây ngốc ở nơi này, không biết bản thân nên làm cái gì.
Nhưng đây là do cậu tự nguyện, Phó Dũ không hề ép buộc cậu.
Người cầu xin Phó Dũ giúp đỡ là cậu.
Cho nên, bây giờ cậu nên làm gì đây?
Thẩm Kha đứng dậy khỏi bồn tắm, cậu phát hiện bộ đồ buổi chiều hôm qua mình mặc đã biến mất, vì thế chỉ đành bọc lấy áo ngủ, dép lê theo cỡ của Phó Dũ nên hơi lớn so với cậu, lúc đi đường có chút khó khăn, mỗi lần va chạm sàn nhà vang lên những tiếng: “Loạt soạt” vang vọng trong căn biệt thự trống trãi.
Sau khi gấp ga giường gọn gàng, cầm ly nước và bát cháo rỗng ban nãy đi xuống lầu, cậu phát hiện lầu dưới một người cũng không có, đi vào phòng bếp thì nhìn thấy nồi cơm điện nấu cháo vẫn còn hơi ấm. Sau khi rửa sạch mọi thứ trên bàn, Thẩm Kha mở hai cánh cửa chiếc tủ lạnh to lớn ra, bên trong sắp xếp đầy đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chan-huu-ta/235620/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.