Tiêu Ninh nhanh chóng chạy về làm cơm cho Tiểu Hắc và Đường Đường, liền trực tiếp xuống lầu chờ ở cổng, trong tay mang theo một kẹp hồ sơ văn kiện. Không chờ quá lâu, Đan Hải Minh cùng Vương Hoa đã đến.
Hắn sau khi lên xe cười nói, “So với tôi nghĩ đến sớm nhiều, trên đường không bị kẹt xe sao?”
“Sau khi vào thành phố thì xe cộ đông hơn nhiều, chẳng qua đường xá cũng không tệ lắm.” Vương Hoa phóng khoáng cười vài tiếng, “Nơi này cách nhà tôi cũng không xa lắm, trở về cũng không cần lo lắng kẹt xe.”
“Đã lâu không nếm thử trù nghệ nấu nướng của chị dâu, ngày hôm nay thế nhưng lại có lộc ăn rồi.” Tiêu Ninh nói xong nhìn về phía Đan Hải Minh, Đan Hải Minh vốn dĩ đang nhắm mắt dưỡng thần, dường như phát giác ánh mắt của hắn, cũng không có mở mắt, nhíu mày, “Đói bụng?”
Tiêu Ninh cười cười, “Mọi việc thuận lợi chứ?”
“Ừm.” Đan Hải Minh đơn giản đáp lại, lúc này mới quay đầu nhìn hắn một chút, nhìn mãi đến nỗi Tiêu Ninh không hiểu ra sao, cũng không nói gì, chỉ đưa tay sờ sờ mặt của hắn, “Cuối tuần này không trở về nữa.”
Bị hành vi sờ sờ vuốt vuốt như vậy của cậu làm cho đầu óc mơ hồ, Tiêu Ninh gật đầu, “Ừm.”
Tần suất cùng Đan Hải Minh trở về nhà cũng không cao lắm, một tháng cố định ba đến bốn lần. Ngô Di cũng chưa bao giờ thúc dục bọn họ trở về, bất quá mỗi khi nhìn thấy bọn họ đều sẽ phi thường cao hứng nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/2363705/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.