*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì thêm một con mèo, Tiêu Ninh cũng không tiện trực tiếp trở về nhà Đan Hải Minh, hắn gửi tin nhắn giải thích “Có chút việc cần làm”, rồi ôm mèo trở về nhà mình.
Tiêu Ninh trước đây ngay cả cá cũng chưa từng nuôi qua, trong phòng một món đồ vật dành cho thú cưng cũng không có, mà tắm cho mèo cũng không thể chỉ dùng nước xả thôi là được, chỉ có thể tạm thời dùng sữa tắm thay thế.
Người nhỏ như vậy mà bỏ vào bồn tắm thì quá lớn, Tiêu Ninh quyết định đem mèo bỏ trong bồn rửa mặt đã chuẩn bị đầy đủ nước ấm, ôm nó đặt vào, “Không cần phải sợ, chỉ là giúp mày tắm rửa sạch sẽ thôi.”
Con mèo nhỏ không hiểu hắn, hoảng sợ ôm lấy tay hắn, toàn bộ móng vuốt đều vươn ra ngoài, găm vào da thịt. Tiêu Ninh không để ý tới bàn tay đang đau nhói, dùng tay khác liên tục vỗ về động viên nó, “Không sao đâu, đừng sợ.”
Có lẽ vì động tác của hắn rất ôn nhu, con mèo nhỏ không giãy dụa mãnh liệt như ban đầu nữa, cả người cứng đờ đứng trong nước bị hắn kỳ lông. Qua ba lần xả nước, thật vất vả mới đem con mèo nhỏ tắm sạch, Tiêu Ninh dùng khăn bọc kín nó lại, con mèo ướp nhẹp bây giờ nhìn lại chỉ còn xương.
“A? Nơi này vẫn chưa sạch nè.” Tiêu Ninh đột nhiên phát hiện con mèo toàn thân trắng như tuyết, nhưng trên chóp đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cao-lo-vien/127505/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.