*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cho nên, nhất định phải quay trở lại căn phòng kia xem xét… Hồng Tuấn?”
Lý Cảnh Lung nhíu mày, mọi người đồng thời nhìn về phía Hồng Tuấn. Hồng Tuấn theo bản năng đứng dậy, đi ra ngoài, đứng dưới hành lang.
Đây là một nơi rất quen thuộc, trong trí nhớ mọi thứ đều thay đổi. Hồng Tuấn nhìn quanh bốn phía, một cảm giác mãnh liệt ùa tới nhưng có một đoạn ký ức bị vùi sâu trỗi dậy.
Đã xảy ra chuyện gì? Do Ly hồn phấn sao? Không phải Ly hồn phấn làm người ta quên đi ư? Làm sao mà khiến hắn nhớ lại?
“Cha ——! Cha!”
Trong trí nhớ, tiểu Hồng Tuấn gào đến khản giọng, một bóng đen bay đến, đậu ở trong sân.
Là Thanh Hùng! Hồng Tuấn quay đầu, nhìn thấy Thanh Hùng ngày trước.
Hắn mặc quần áo phi dương, tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Đã bị giết hết sao.”
Mà ngay trong phòng, dưới kim quang vạn đạo, là một cặp vợ chồng đã chết, gương mặt mơ hồ không rõ ràng, tiểu Hồng Tuấn chạy đến chỗ thi thể cặp vợ chồng, điên cuồng khóc lớn. Thanh Hùng túm cổ áo hăn, kéo về đằng sau
“Cha!!” giữa tiếng kêu gào thê thảm của Hồng Tuấn, giọng Thanh Hùng vang lên.
“Này, nhìn ta này.” Thanh Hùng quỳ một gối xuống, kéo Hồng Tuấn chuyển hướng nhìn hắn. Hai mắt nhìn Hồng Tuấn chăm chú, bờ môi nhúc nhích như nói điều gì đó.
Tiểu Hồng Tuấn mê mê tỉnh tỉnh đứng giữa sân nhìn quanh bốn phía. Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-bao-phuc-yeu-luc/76484/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.