*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Đô Hàm Dương có ‘thập nhị kim nhân’, Trường An thời Hán có ‘Vị Ương Cung’, đô thành Lạc Dương Tùy Đường có một kiến trúc rung động thế nhân, là cốt lõi đô thành hoa lệ nhất Trung Hoa cổ đại. Sách sử gọi là ‘Thất Thiên Kiến Trúc’, không phải là kiến trúc xây bảy ngày là xong, mà là kiến trúc xây theo bảy ngôi sao trên trời, từ nam đến bắc có thứ tự như sau: Thiên Khuyết (tức Long Môn Y Khuyết),Thiên Nhai, Thiên Môn (ứng Thiên Môn),Thiên Tân (Thiên Tân Kiều),Thiên Xu, Thiên Cung, Thiên Đường.
Thiên Khuyết
Long Môn, còn gọi là Thiên Khuyết, vốn là tên một ngôi sao từ thời Trung Quốc cổ đại, vì nó hướng về phía Thiên Cung. Thiên Khuyết là cổng thành tự nhiên ở phía nam của Lạc Dương, hai bên núi cao, ở giữa có lòng sông chảy mạnh, từ xa nhìn lại như một cánh cổng tự nhiên xây nên.
Thiên Nhai
Là một chiếc cổng lớn dẫn đến trục đường cái của Lạc Dương, đường rộng, ven đường trồng đào, lý, liễu, lựu. Ở giữa có một đường đi, hai bên là mương nước, bên mương nước là đường cho người dân.
Thiên Môn
Tức là Cổng Trời, cửa chính phía nam của Lạc Dương cung, cái tên Thiên Môn cũng là tên chính môn ở Tử Vi cung của Thiên Đế.
Thiên Tân
Cầu này đã đứt gãy gần hết còn lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-bao-phuc-yeu-luc/3135129/quyen-5-chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.