Bất chợt nước mắt từ trong khóe mắt Trần Thiên Bảo chảy ra, những ngày tháng đó quả thực tràn ngập gian khó, tuổi thơ của hắn chẳng êm đềm như những đứa trẻ khác.
Chẳng có ai dám chơi cùng một đứa bé với đôi mắt toàn màu đen cả, chúng xa lánh, bàn tán, xua đuổi hắn mỗi khi gặp.
Dần dần Trần Thiên Bảo nhận ra rằng, dường như hắn không thuộc về thế giới này, hắn nhận ra rằng dường như sự khác biệt của mình cũng chính là lý do bố mẹ đẻ đã vứt bỏ hắn.
Mặc dù dị biệt nhưng Trần Thiên Bảo lại cực kỳ thông minh, tất cả mọi thứ trong cơ thể hắn phát triển hơn so với người thường rất nhiều. Khi chỉ mới 10 tuổi vì bạn bè xa lánh nên hắn thường chạy đến bên ngoài những lớp học tồi tàn nghe thầy cô giảng bài. Lên 12 tuổi hắn đã có thể tự mình giải được những bài kiểm tra của học sinh lớp 9, 13 tuổi hắn đã có thể giải được những bài kiểm tra của học sinh lớp 12.
Não bộ hắn có thể ghi nhớ lượng kiến thức khổng lồ, nói không ngoa thì não của Trần Thiên Bảo giống như một cái bộ nhớ máy tính vậy. Theo thời gian và theo độ tuổi của hắn càng gia tăng, bộ não của hắn càng phát triển, nhưng bí mật đó hắn giấu cho riêng mình không để ai biết kể cả bố mẹ.
Hắn cố gắng tỏ ra mình giống như một người không bình thường để tự tách mình ra khỏi cộng đồng, người lạ duy nhất có thể bước chân vào thế giới của hắn thời điểm đó chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-bao-chi-menh/1656047/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.