Trên một con phố náo nhiệt ở Đông Kinh , vốn là nơi phồn hoa bậc nhất, cả chục vạn người qua lại mỗi ngày nhưng hôm nay ai nấy đi qua đều vội vàng. Nhưng bảo là có điều gì khác lạ thì đều không ai cảm nhận được. Đường phố sạch sẽ, hai bên đường nhà cửa hoa lệ, căn bản không có gì che kín tầm mắt. Nhưng những người đi qua con phố đều cảm giác ngột ngạt như đang ở giữa bãi rác.
Cũng không trách được, nếu là người có năng lực linh dị, đương nhiên nhìn thấy cảnh tượng thảm liệt ở đây, nhưng người thường không thể. Trên bức tường nhẵn bóng của cửa hiệu buôn bán gần đó bị người ta dùng dịch thể nào đó viết lên bốn chữ Hán cổ “chúng sinh giai sát” theo lối chữ triện, cần phải là chuyên gia cổ văn cao cấp mới nhận ra. Cửa hiệu không giống với nhà ở, tương bên ngoài nhẵn bóng, không có cửa sổ, bốn chữ triện cổ mang ý hung hãn cao chừng bảy, tám mét, màu sắc mỗi chữ khác nhau, có chữ màu hồng nhạt thấp thoáng kim mang, có chữ lục sẫm pha vàng, có chữ đen nhánh như mức, chỉ cần là người có năng lực linh dị là biết những chữ này viết bằng chất liệu gì. Trên đường nằm ngổn ngang thi thể không phải nhân loại, tử trạng thê thảm vô cùng, dịch thể từ trên mình họ chảy xuống, cho tất cả biết “huyết thư” có ý nghĩa gì.
Một cậu bé xinh đẹp chừng bảy, tám tuổi lơ lửng trên không trung, thân ảnh hiển nhiên nằm ngoài phạm vi quan sát được của năng lực nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-bang-tung-hoanh/5397/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.