Anh không thể, em tỉnh lại đi, anh sẽ không giấu bất cứ điều gì nữa... Aaa!
- Thật...chứ?
- Thật anh không giấu em điều gì nữa!
- Chẳng phải em tỉnh rồi sao?
Hắn quay xuống, nó khẽ cười. Hắn vui mừng ôm nó, bác sĩ đưa nó vào phòng chăm sóc đặc biệt. Tất cả mọi người đều bị bà Lệ Quân và nó hù một phen khiếp vía, chỉ có Ema không nói gì nhỏ cũng chỉ mới phát hiện khi thấy bà Lệ Quân khẽ cười khi Ken ôm nó khóc.
Vài ngày sau, hắn bước vào phòng bệnh của nó, mỉm cười nhìn nó đang nằm nghỉ trên giừơng. Bước tới nôi của con trai cậu, bỗng hình ảnh con trai cậu nhòe đi, cậu đưa tay lên mũi, máu đang chảy ra. Vội lấy khăn giấy lau đi, thì:
- Ken, anh bị gì thế? - nó mở mắt ra
- Không!
- Ken, anh đã hứa với em điều gì anh còn nhớ không?
- Không có, anh nói thật! Dạo này anh làm việc nhiều quá nên chảy máu mũi đó mà!
- Vậy à, anh yên tâm đi! Ngày mai em xuất viện, em sẽ tới công ty giúp anh!
- Băng! - hắn ngồi xuống nắm tay cô
- Dạ!
- Nghe anh nói, anh là chồng, anh phải có trách nhiệm lo cho em và con!
- Nhưng..!
- Bổn phận của anh chỉ có thể bảo vệ em và con, em cũng không thể cho anh toại nguyện sao?
- Ừ!
Nó mỉm cười, hắn khẽ xoa đầu nó, hắn còn được nhìn nụ cười của nó bao lâu nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-bang-dung-lanh-lung-nua/1899258/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.