Gió đêm lạnh lùng thổi qua, buổi tối đó hàn ý dường như thổi sâu vào đến tận cốt tủy của hắn.
Trong bóng tối bên ngoài phòng thình lình có một bóng đen đang co rúc gần đó. Thời điểm có tiếng động phát ra lúc mở cửa, bóng đen dường như run nhẹ một cái sau đó nó chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Lục Trần đang đứng ngay cửa.
Bóng đêm hắc ám vô biên vô hạn khiến cả thế giới dường như đều là một mảnh tăm tối.
Giữa màn tối vô tận ấy lại tồn tại một đốm sáng lục quang phát ra tư bóng đen kia
Đó là một con mắt của A Thổ.
[Dịch giả: dnp]
Lục Trần bình tĩnh đứng ở cửa, ngay khoảnh khắc đối mặt với con mắt kia, hô hấp của hắn theo bản năng dường như ngừng lại.
Hắn vốn cho là, với vô số lần hòa làm một thể với bóng tối chính hắn sớm đã có thói quen sống chung với hắc ám; Hắn vốn cho là, hắn gặp rất nhiều rất nhiều máu tươi, cừu hận, phản bội cùng tàn nhẫn; Hắn nguyên bản còn tưởng rằng, bản tâm của chính mình đã sớm cứng như sắt đá rồi, không còn nhận biết được cảm giác đau đớn, yếu đuối hay cảm động nữa.
Hắn sai rồi.
Hắn phát hiện mình sai thật rồi.
Hắn từ từ ngồi xổm xuống, bắp thịt toàn thân hắn dần gồng lên, dường như chỉ có làm như vậy mới có thể khống chế thân thể đang dần mất kiểm soát của chính mình.
Ở trước người hắn truyền đến mùi máu tanh tưởi, dư quang từ khóe mắt của hắn đảo qua xung quanh, cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/1743330/quyen-2-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.