**********
“Ngươi nói Hàng Thần Chú là ý gì?” Lục Trần hỏi.
Thiên Lan chân nhân nhìn hắn, lắc lắc đầu nói:
“Hàng vạn tu sĩ trên đời này thì có chín phần trong đó nhân sinh cả đời đều dừng lại ở cảnh giới Kim Đan. Mà những người còn lại có thể tiến bộ dũng mãnh đột phá Nguyên Anh cảnh, lại chưa tới một thành. Còn cảnh giới Hóa Thần thì thế nhân chỉ có thể ngước nhìn mà coi cảnh giới đó như là thần tiên vậy.”
Lục Trần nhếch mép cười: “Ngươi đây là đang tự cho chính mình là Thần hả?”
“Ta đương nhiên không phải Thần, cai nhất thì ta cũng chỉ là một tên bàn tử có đạo hạnh hơi chút lợi hại mà thôi.”
Thiên Lan chân quân mỉm cười nói, “Đợi ngươi đạt được cảnh giới này, thì sẽ ngươi sẽ không có loại ý nghĩ như thế nữa.”
Lục Trần bỗng nhiên ngậm miệng lại.
“Trên đời này ta đã thấy rất nhiều rất nhiều loại người, nhưng loại người đối với ta không tỏ vẻ kính sợ thì chỉ có một loại người.”
“Là loại gì?” Lục Trần không nhịn được hỏi.
“Loại có đạo hạnh giống như ta, Hóa Thần chân quân.”
**********
“Lời nói của ngươi càng ngày càng thái quá rồi đấy!” Lục Trần cười nhạt, cúi đầu nhìn thân thể của chính mình một chút, sau đó nói
“Hóa Thần chân quân, ngươi nhìn lại bản thân ngươi đi, có chút phong thái nào của cao nhân không?”
"Ngươi sai rồi”. Vẻ mặt tươi cười của Thiên Lan chân quân dần thu lại, sau đó nhìn hắn với vẻ thâm ý
"Thế nên, đo vậy ta rất là kỳ quái và hiếu kỳ, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/1743328/quyen-2-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.