Dịch giả: Hoàng Oanh Hay Hát
"Làm sao đây?"
Lão Mã có chút khổ não nhíu mày, nói:
"Cảm giác có chút phiền toái sắp đến."
Lục Trần liếc hắn một cái, nói:
"Có lẽ người ta không tới vì tôi đâu."
Lão Mã ngạc nhiên, nói:
"Vậy thì nhằm vào ai?"
"Ông chứ còn ai."
Lục Trần nhìn gương mặt mập mạp của lão Mã, nghiêm mặt nói:
"Có thể mở cửa hàng ở trong cái ngõ hèm mà chim không thèm ỉa, người không thèm tới thì nhất định là một con dê béo dễ lừa gạt. Tôi cảm thấy tiểu cô nương kia nghĩ như vậy."
"Cút!"
Lão Mã căm tức mắng một câu, sau đó từ lấy từ trong ngực ra một cuốn sách dầy bằng đầu ngón tay ném cho hắn.
Lục Trần tiếp lấy, mở sách ra xem, đồng thời mở miệng hỏi:
"Đây là cái gì?"
"Tư liệu về thế hệ thanh niên anh tài tuấn kiệt nổi danh nhất Côn Luân, một số là con em thế gia có bối cảnh thâm hậu, một số người có tính tình cổ quái và những thứ liên quan tới họ như: đạo pháp, pháp bảo, những điều đồn đãi về họ cũng viết trong đó. Ngoài ra, còn có một số điều truyền lưu trong phái Côn Luân, cậu có rãnh rỗi thì xem một chút, khi nhớ được rồi thì đốt nó đi."
Lục Trần im lặng hồi lâu, ý đùa giỡn trên mặt biến mất, ngồi thẳng người, sau đó thần sắc đoan chính nhìn lão Mã nói:
"Cực khổ cho ông rồi."
Lão Mã toét miệng cười một tiếng, nói:
"Vật này phải cho người biết giá trị của nó thì mới thỏa mãn."
Lục Trần thở dài, nói với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/1743283/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.