Dịch giả: Hoàng Oanh Hay Hát
"Ông tin tôi như vậy à?"
Lục Trần yên lặng hồi lâu, sau đó nhẹ giọng hỏi một câu.
Thiên Lan chân quân nói:
"Yêu nhân Ma giáo xảo trá như hồ ly, lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu, nhưng nếu ta còn sống một ngày nào thì tuyệt đối không để Ma giáo làm bậy, ngoài ta ra, ta chỉ tin có một mình cậu."
"Tôi không muốn đi."
Lục Trần nói.
Thiên Lan chân quân nhíu mày một cái, hỏi:
"Vì sao?"
Lục Trần ngẩng đầu nhìn hắn, nói:
"Trong mười năm này, mỗi khi Hắc hỏa thiêu đốt, tôi đã cảm thấy sống chán lắm rồi, khổ hơn cả chết, sau đó lại nghĩ tới những chuyện tôi làm lúc trước, phong đao sương kiếm, máu tanh đầy tay, có lúc tôi tự hỏi, mình làm những việc này có ý nghĩa gì hay không?"
"Vì chúng sinh trong thiên hạ, vì chính nghĩa của chính đạo?"
Trên mặt Lục Trần có vẻ thê lương, nói:
"Những lời này ông nói với tôi từ khi tôi còn nhỏ, tôi tin ông, cũng đi làm theo ông bảo. Nhưng bây giờ, tôi lại thấy nó chẳng có ý nghĩa gì nữa cả."
Hắn nhìn Thiên Lan chân quân, gằn từng chữ, từng chữ nói:
"Chúng sinh trong thiên hạ và chính nghĩa của chính đạo có liên quan gì tới tôi?"
"Tại sao tôi lại phải vì những người không quen biết đó đi liều mạng, đi chịu khổ?"
Lục Trần lẳng lặng nhìn Thiên Lan chân quân, nói:
"Đừng nói là tôi, ông có muốn làm vậy không? Những năm gần đây, Chân Tiên minh tung ra nhiều sức lực trấn áp Ma giáo, nhưng những thế lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/1743275/quyen-2-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.