Hồng Xuyên đờ ra một khoảng rồi mới nói: ‘Chắc cũng chỉ có thể giải thích như vậy. Có điều, Lục huynh, huynh sống ở đây đã lâu, không biết đã từng nghe tới truyền thuyết nào nói rằng trong Long Hồ có quái ngư hay không?”
Lục Trần lắc đầu đáp: “Hình như cũng không có. Long Hồ, Long Đàm, trừ hai cái tên ra thì suốt mấy năm nay cũng không có gì lạ, như thể là một vùng nước chết vậy, cũng chưa thấy ai nhắc tới mình đã thấy.. quái ngư.’
Không rõ vì sao khi nhắc tới hai chữ đó thì Lục Trần lại ngập ngừng.
Hồng Xuyên có vẻ cũng không chú tâm lắm nên chỉ thờ dài rồi vui mừng nói: “Nhưng dù sao đi nữa thì lần này cũng phải tạ ơn Lục huynh, nếu không tiểu đệ e rằng sẽ tự nhiên chết ở đó rồi, khi ấy thực sự oan uổng.”
Lục Trần mìm cười: “Cũng chỉ tiện tay mà thôi, Hồng huynh đừng quá để tâm. Mà này, tiếp theo huynh có tính toán gì không, có định tới Long Hồ kiểm tra thử không?”
Hồng Xuyên nghĩ ngợi rồi lắc đầu: “Con cá lớn ở Long Hồ rất quái lạ, có lẽ với đạo hạnh bây giờ của ta thì cũng khó có thể hàng phục được nó, thôi thì tạm không trêu chọ nó làm gì. Sau này nếu có cơ hội thì ta sẽ về môn phái thỉnh sư huynh đồng môn có pháp lực cao hơn tới đây dò xét.”
Lục Trần gật đầu đồng tình: “Như vậy cũng tốt.”
Hồng Xuyên rời giường chậm rãi đi lại trong phòng, sau đó còn làm vài động tác giãn gân cốt. Lục Trần thấy hắn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/1743218/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.