Hắc Lang đã hoàn toàn chìm trong lửa đen cực kì đáng sợ kia, nhưng chẳng hiểu vì sao, y lại không hề ngã xuống. Hắn kêu gào, la hét, nhưng vẫn đứng thẳng, sau đó còn chậm rãi đi ra ngoài sơn cốc.
Da thịt hắn đều đang bị thiêu cháy, rữa nát. Lửa đen đốt cả hồn phách, khiến suy nghĩ của y cũng trở nên mơ hồ, vậy mà nam tử này vẫn cứ từ từ bước đi.
Bên ngoài sơn cốc có tiếng đánh nhau vang lên, tựa như đang có một trận chiến kịch liệt đang diễn ra.
Chẳng bao lâu, ngay khi hắn sắp bước đến lối vào sơn cốc thì đột nhiên bỗng có một người xuất hiện trên con đường đằng trước, đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp đang bay tới, chính là Vân Tiểu Tình. Nàng nhìn Hắc Lang rồi lập tức giật mình sợ hãi chạy tới la lên: “Hắc Lang, Hắc Lang, huynh, huynh sao vậy…”
Hai mắt Hắc Lang đã không còn ánh sáng, y cũng dường như đã bị nỗi đau đớn đáng sợ kia đốt sạch cảm giác nên chỉ ngơ ngẩn nhìn lại Vân Tiểu Tình.
Vân Tiểu Tình kinh hãi kêu lên đồng thời giang hai tay ra định ôm lấy hắn nào ngờ, Hắc Lang lại giơ tay phải lên rồi đem cây kiếm đen vẫn cầm trong tay cắm thẳng vào ngực nàng.
Vân Tiểu Tình chợt câm lặng rồi tỏ ra không thể tin nổi. Nàng sợ hãi nhìn người đàn ông đang bị lửa đen vây lấy này rồi khẽ nhếch miệng nhưng lại không hề nói rõ ra điều gì, cuối cùng mới từ từ ngã xuống ra.
Nàng mở to đôi mắt xinh đẹp tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/161413/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.