Dịch giả: †Ares†
Biên: kethattinhthu7
Vân Tiểu Tình bĩu môi, biểu cảm có chút thấp thỏm, khẽ thở dài một cái, lẩm bẩm nói:
- Sau khi huynh ấy biết việc này sẽ nghĩ thế nào nhỉ, có khi nào không thích không?
Nói xong, nàng khẽ cắn cắn môi, một bàn tay có chút vô thức đặt lên trên bụng mình.
Vân Kiếm mỉm cười, nói:
- Muội tử ngốc, yên tâm đi, Hắc Lang nhất định là rất vui mừng.
Vân Tiểu Tình vẫn rất bồn chồn, nhìn nhìn phía Vân Kiếm, nói:
- Đại ca, sao huynh biết?
Vân Kiếm bật cười, lắc đầu an ủi nàng nói:
- Muội cùng đệ ấy là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, cảm tình thế nào ai cũng rõ, chính muội lại không tin đệ ấy sao? Hơn nữa, người tu đạo chúng ta đánh cắp thiên địa tạo hóa đổi lấy vô thượng pháp lực, cái giá phải trả là rất khó có con nối dõi, cảnh giới đạo hạnh càng cao thâm càng như thế. Giờ muội đã mang thai hài tử của đệ ấy, đây chính là đại hỉ sự, lẽ nào Hắc Lang còn có thể không vui?
Vân Tiểu Tình sáng mắt lên, cặp mắt trong suốt giống như nổi lên một tầng gợn sóng, trong lấp lánh lại có một tia thâm tình. Một lúc lâu sau, nàng rốt cuộc gật gật đầu, trên mặt lại nở nụ cười, nói:
- Đại ca, huynh nói rất đúng.
Vân Kiếm cười, mang theo vẻ cưng chiều sờ đầu Tiểu Tình, nói:
- Ta nóng lòng đợi đại chất tử(*) ra đời rồi đây. Đúng rồi, quên nói cho muội, chuyện này cha cũng biết.
(*) Đại chất tử: cháu trai
- Hả!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-anh/161408/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.