"Bởi vì cái gì cơ?". Phù Dung ngước đôi mắt to tròn của mình lên chớp chớp nhẹ mấy cái hỏi Thuỳ. Ánh mắt đong đầy sự háo hức và mong chờ.
Còn Hạnh và Gia Minh thì nhìn chằm chằm vào Thuỳ đợi câu trả lời. Họ cũng muốn biết lí do.
Thuỳ thấy ánh mắt của ba người kia thì lập tức rơi vào thế khó. Nó ngập ngừng gãi đầu mấy cái rồi cười cho qua chuyện. "Thôi, cái đó bây giờ tôi không tiện nói. Tôi nghĩ giờ chúng ta nên bàn cách để phá giải được trấn hồn trận, giúp đỡ hai chị em Tiểu Nhất thì hơn đấy"
"Dù sao thì... ở đây chắc cũng có không ít người đã bị trấn giữ linh hồn giống hai người họ mà". Thuỳ nhanh chóng bổ sung cho lời mình vừa nói để chuyển dời sự chú ý của ba người kia sang hướng khác.
Gia Minh gật gù. "Đúng là nên như thế, nhưng ít ra cũng phải cho bọn tôi một lí do chính đáng để giúp đỡ hai chị em kia đi chứ?"
"Thực sự phải nói lí do à?". Thuỳ nuốt nhẹ một ngụm nước bọt rồi căng thẳng nhìn Gia Minh, Phù Dung và Hạnh.
Gia Minh gật đầu. "Cần chứ. Cô muốn cứu người, biết cứu họ là sẽ gặp nguy hiểm mà vẫn chịu giúp, bọn tôi muốn biết lí do thì có gì đâu mà cô phải giấu?"
"Phải đó, tỷ mau nói đi!". Phù Dung hào hứng tiếp lời Gia Minh. Nói xong cô mới nhận ra bản thân lại theo thói quen gọi Thuỳ bằng nhân xưng của kiếp trước. Vì vậy cô liền lén nhìn sang xem Thuỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-am-gioi-van-kiep-luu-duyen/3643916/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.