Thời gian hai ngày sau đó, người bị bệnh đã khỏi, người bị thương cũng đã có thể đi tiếp được rồi. Tất cả lại một lần nữa chuẩn bị để tìm đường thoát ra khỏi vùng đất này.
Trước khi rời đi, Thuỳ lén tìm đến ngôi miếu hoang kia một lần nữa.
Chẳng biết tại sao, trong lòng nó cứ bứt rứt khó chịu mỗi khi nghĩ đến nơi này. Thậm chí còn có chút lưu luyến không muốn rời đi như thể có một chấp niệm nào đó đang cố níu giữ nó ở lại vậy.
Đứng trước cánh cửa tồi tàn đã mục nát theo thời gian của ngôi miếu hoang, Thuỳ khẽ hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa bước vào bên trong. Vừa đặt chân vào nó đã kinh ngạc khi nhìn thấy những thứ ở nơi này.
Bên trong ngôi miếu này trông rất sạch sẽ và trái ngược hoàn toàn với hình dáng bên ngoài của nó. Những bức tường, tượng Phật, lư hương đồng, ban thờ,... tất cả đều sạch sẽ không vướng một hạt bụi nào. Thậm chí trông chúng còn bóng loáng như được sử dụng và lau chùi thường xuyên vậy.
Bên trên bệ thờ được sắp xếp rất nhiều hoa quả và lễ vật. Tất cả trông vẫn còn rất mới và sạch sẽ, không có chút dấu hiệu hỏng hóc gì cả. Điều này khiến Thuy không khỏi hoài nghi rằng nơi này thường xuyên có người lui tới để dọn dẹp và thờ cúng.
Càng bước vào sâu bên trong Thuy càng ngửi thấy rõ mùi hương của nhang trầm đang phảng phất trong không khí. Nó rất dễ chịu, thoải mái và tự nhiên, đặc biệt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-am-gioi-van-kiep-luu-duyen/3623278/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.