*** 
Bởi vì lúc chiều bị chọc cho tức điên,quản gia Đồng ghi thù, nên bữa cơm tối hôm nay Nam Mẫn phải làm nhiều hơn, nấu nhiều món hơn.Suốt buổi tối, từ lúc nấu cho đến lúc dọn ra bàn ăn, bà ta nếu không đứng bên cạnh thì đi theo sau lưng bắt bẻ cô.Thấy Nam Mẫn vẫn coi bà ta như không khí,máu nóng trong người bà ta càng sôi sục nhưng đành cắn răng chịu đựng. 
Sau khi ăn xong bữa tối Nam Mẫn có chuyện phải ra ngoài một chuyến. 
"Cô đi đâu đấy?". Giọng quản gia Đồng vang lên từ phía sau. 
Nam Mẫn nhìn bà ta:"Tôi có việc phải đi ra ngoài" 
Tất nhiên cô không cần phải báo cáo cụ thể. 
"Đã trễ rồi cô còn muốn ra ngoài?". Bà ta quan sát Nam Mẫn từ trên xuống dưới,tối nay cô có chuyện phải làm nên ăn mặc đẹp hơn ngày thường một chút, bà ta liếc xéo giọng điệu mỉa mai:"Nhận thấy cậu chủ nhà chúng tôi khó có thể bị cô mê hoặc,thế nên đổi ý muốn đi tìm một ông chủ nhà giàu khác sao?". 
Nam Mẫn cười khẩy:"Dù cho tôi có là loại gái chuyên đi câu dẫn đàn ông nhưng đối với người có thâm niên chuyên bịa đặt,soi mói người khác lão luyện như quản gia Đồng đây, tôi còn phải học hỏi nhiều! ". Cô ghé lại gần bà ta rất nhỏ: 
"Trên đời kinh tởm nhất là loại người sống đạo đức giả, nhân cách thối nát, mà mồm lúc nào cũng thở ra toàn hoa thơm". 
"Cô......" 
Nam Mẫn lười để ý đến bà ta,dù sao cô còn chuyện quan trọng cần làm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-tay-cho-ngay-quay-ve/2884798/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.