Ngủ một giấc đến buổi chiều, sức khỏe Nam Mẫn đã ổn định hơn rất nhiều, cả người cũng sảng khoái hơn.Vặn người một cái cô rời giường đứng dậy vào phòng tắm xả đầy nước,cởi quần áo ngâm mình trong bồn,hơi nước bốc lên lướt qua làn da mỏng manh, khiến cho làn da trắng tuyết trở nên ửng hồng. 
Cô nhớ đến dãy số trên tài liệu hôm qua lấy được từ chỗ Trần Thiệu Huy,dãy số và địa điểm này hoàn toàn không liên quan đến dữ liệu thống kê ở phía trên, chính xác hơn là ký hiệu riêng của bọn chúng khi giao dịch. 
Dựa theo ngày giờ ghi trên tờ giấy chẳng phải là tối hôm nay sao? 
Nam Mẫn vội vàng lau người thay bộ quần áo sau đó rời khỏi biệt thự. 
6 giờ chiều,trong nội thành dòng xe vẫn nối đuôi nhau trên giao lộ.Nam Mẫn theo địa điểm ghi trên giấy bắt xe bus ra đến khu ngoại ô. 
Khác với nội thành ở đây rất ít xe bus đi qua,theo như vị trí đã dò cô đi bộ đến một con hẻm nhỏ vắng vẻ, trời mới bắt đầu sẩm tối nhưng quang cảnh tiêu điều,hoang vắng nơi đây làm người ta sởn gai ốc,xung quanh nhiều ngôi nhà bị bỏ hoang không người ở,dọc theo con đường là những bức tường phủ đầy rêu xanh,đống đổ nát từ căn nhà bị sập đè lên những đoạn dây điện bị đứt,đoạn đường lồi lõm ổ gà,rải rác những biển quảng cáo vụn vặt,tạp nham. 
Tiết trời sang thu buổi tối thường se se lạnh, nhưng cả người Nam Mẫn ướt đẫm mồ hôi,thấm cả sang chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, có cơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-tay-cho-ngay-quay-ve/2884776/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.