Ánh mắt Lâm Dư lập tức nhìn chằm chằm ra ngoài, thấy Cố Tĩnh Trạch đi vào thì vội vàng đứng lên.
Lâm Hữu Tài cũng trực tiếp nghênh đón.
- Cố tiên sinh, hôm nay chúng tôi đến đây là muốn thăm Lâm Triệt một chút, thấy con bé sống tốt như vậy thì chúng tôi cũng yên tâm.
Lâm Triệt liếc mắt.
Lâm Hữu Tài làm như không thấy ánh mắt cô, tiếp tục nói chuyện với Cố Tĩnh Trạch:
- Đây là Lâm Dư, là chị của Lâm Triệt.
Ánh mặt Lâm Dư chợt lóe, thẹn thùng rũ mắt xuống:
- Cố tổng.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô ta một cái sau đó nhàn nhạt gọi Lâm Triệt tới:
- Em đến cạnh tôi này.
Lâm Triệt vội vàng đi tới, nhìn Cố Tĩnh Trạch:
- Ba tôi có việc tìm tôi nên mới đến đây.
Lâm Hữu Tài lập tức nói:
- Đúng vậy, Lâm Dư nhà chúng tôi từ nhỏ đã quá chính trực lại hay tự ái cho nên với tính cách này mà ra ngoài xã hội thì quá đắc tội người khác. Bởi vì có người động tay động chân với con bé, nó liều chết không chịu nên đã đắc tội người ta, cậu xem...
Trước tiên Lâm Hữu Tài khen Lâm Dư vài câu rồi sau đó mới nói ra tình hình hiện tại.
Cố Tĩnh Trạch nói:
- Chuyện này tôi sẽ cho người đi giải quyết.
- Ôi, tôi cũng biết Cố tổng thật sự là một người tốt. Lâm Dư, còn không mau cảm ơn Cố tổng.
Lâm Dư càng xấu hổ mở miệng:
- Cố tổng, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053474/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.