Lâm Triệt nói:
- Nơi này không phải nằm trong phạm vi người như chúng ta thường tới sao, nghe nói không có paparazzi, vui rồi!
Trần Vũ Thịnh cười đáp:
- Tôi biết là không nằm trong phạm vi người như các cô thường tới, cho nên tôi cũng thích tới.
Một cái nhướng mày, ý trong lời không cần nói cũng biết.
Hắn là đến cua minh tinh.
Một bên Thẩm Du Nhiên không khỏi trợn trắng mắt, đúng là đàn ông.
Thẩm Du Nhiên nói:
- Tiểu Triệt, cho nên mới nói đàn ông trên đời này đều đen tối, hơn nữa còn là chủng loại háo sắc, cậu nha, nghe tớ không sai đâu, hề hề.
Trần Vũ Thịnh nhìn Thẩm Du Nhiên:
- Cái gì mà đàn ông trên đời đều đen tối, nói giống như cô hiểu rõ đàn ông lắm ấy.
Thẩm Du Nhiên nói:
- Hừ, làm sao anh biết tôi không hiểu rõ đàn ông chứ?
Trần Vũ Thịnh đánh giá từ trên đến dưới của Thẩm Du Nhiên một chút:
- Nhìn khuôn mặt này của cô, chẳng lẽ tình cảm cô trải qua còn chưa đủ rõ ràng sao?
- Hừ, anh là đang mắng tôi lớn lên khó coi?
Trần Vũ Thịnh đáp:
- Tôi chỉ là không có thói quen nói dối mà thôi.
- Anh… Anh thì đẹp rồi!
- Tốt lắm, may là cô vẫn còn mắt nhìn.
-...
Thẩm Du Nhiên còn muốn nói cái gì, nhưng Lâm Triệt lại vội kéo:
- Anh ta chính là dựa mồm mép để kiếm tiền, cậu cùng anh ta cãi nhau làm sao cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053460/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.