Lần đầu tiên vì một người đàn ông mà làm chuyện như vậy, lần đầu tiên tiếp xúc với nơi quan trọng nhất của một người đàn ông, cho nên luôn cảm thấy rất buồn rầu.
Dựa vào cái gì lúc anh vui vẻ lại muốn cô tới hầu hạ?
Cuối cùng cái gì cô cũng không có được, ngược lại còn phải phục vụ anh.
- Là do Cố Tĩnh Trạch nói với con chuyện của Mạc Huệ Linh sao? Nó cũng thật là, không có việc gì sao lại nói việc này với con? Mạc Huệ Linh đó, cho tới bây giờ chúng ta cũng không thích cô ta, được cưng chiều quá mức không nói, lại còn luôn có dã tâm đùa giỡn tình cảm của thằng bé. Tĩnh Trạch cái thằng ngốc này, nó quá bận rộn với công việc, lại không thể tiếp xúc với phụ nữ cho nên tới bây giờ vẫn không biết, phụ nữ mới là động vật phức tạp nhất trên thế giới, phức tạp hơn nhiều so với buôn bán đàm phán gì đó. Cũng trách chúng ta, gánh nặng từ Cố gia lớn như vậy đều đặt hết trên người Tĩnh Trạch, bởi vậy mới khiến nó có ít thứ vui giống người đời, ngay cả tâm tư phụ nữ cũng không nhận ra…
Lâm Triệt kỳ quái nói:
- Phải không? Mẹ, con còn tưởng rằng gia đình Cố gia phải rất chú trọng chuyện môn đăng hộ đối.
Mộ Vãn Tình cười một tiếng:
- Đúng là phải môn đăng hộ đối, nhưng chúng ta cũng không thể quá cứng nhắc. Hơn nữa, môn đăng hộ đối có cái tốt, cũng có cái không tốt. Có bao nhiêu người phụ nữ muốn được gả vào Cố gia, nhưng cũng là do nhìn thấy tiền, rất nhiều người vì quyền lợi, tiền bạc của Cố gia. Cho dù những gia tộc này muốn có quan hệ thông gia, đối với Cố gia cũng có lợi, nhưng dù sao cũng là con trai của mẹ, mẹ không thể đẩy đứa con của mình vào trong hố lửa.
Mộ Vãn Tình vỗ vai Lâm Triệt:
- Lần đầu tiên nhìn thấy con, mẹ đã biết con không giống những người kia, so với Mạc Huệ Linh thì con tốt hơn nhiều. Ở trước mặt Tĩnh Trạch cô ta như thế sao, ở sau lưng ra làm sao? Đừng tưởng mẹ nhìn không ra, mẹ nhìn qua nhiều loại phụ nữ rồi, chẳng lẽ còn không biết tâm tư cô ta sao?
- Nhưng con không giống vậy, con không chỉ có dáng vẻ đơn thuần, lại còn biết ăn nói. Đừng nói là mẹ, tất cả người giúp việc, quản gia trong nhà, từ trên xuống dưới đều vô cùng thích con.
- Mẹ, mẹ đừng khen nữa, nếu còn khen con nữa con sẽ trở nên đắc ý đó.
Mộ Vãn Tình nói:
- Những gì mẹ nói đều là sự thật, chúng ta đều rất ghét Mạc Huệ Linh. Cho nên con nhất định phải cùng Tĩnh Trạch sống với nhau thật tốt, phải sớm sinh cháu nội cho mẹ...
- …
Lâm Triệt nghĩ, coi như tất cả mọi người đều không thích Mạc Huệ Linh, nhưng như vậy thì làm sao, chỉ cần Cố Tĩnh Trạch thích, người khác cũng không có biện pháp.
Tình yêu vốn là chuyện giữa hai người, không liên quan đến người khác.
Ngày thứ hai là tết Trung Thu, ông nội Cố cũng tới.
Ông nội Cố nhìn mọi người đều tụ họp ở đây cũng trở nên vui vẻ, không ngừng phân phát bao lì xì cho mọi người.
- Ôi chao, ông anh thật là, không nói một lời liền phân chia cho cả nhà. Cố Tĩnh Trạch, sau này anh nhất định phải tổ chức nhiều hoạt động như vậy đó!
- Nhìn dáng vẻ mê tiền của em xem, em bây giờ chiếm được người chồng có giá trị nhất nước C. Cả nhà lại đối xử tốt với em như vậy, ánh mắt này của em… Nếu ở trên thương trường, em nhất định sẽ bị người khác lừa gạt.
Lâm Triệt ngẩng đầu trợn mắt nhìn anh một cái:
- Nhưng mẹ nói, lần họp mặt này là do anh sắp xếp. Cố Tĩnh Trạch, không phải anh nói không thích họp mặt với gia đình sao? Sao bây giờ anh lại muốn cả nhà họp mặt thế này?
- Em cho rằng ai cũng giống như em vậy sao? Đến tuổi trưởng thành, tâm tư không quá sâu, nhưng cũng dần trở nên thành thục… Tôi, tôi cũng trở nên thành thục, biết rõ tầm quan trọng của gia tộc, không được sao?
Thấy Lâm Triệt còn há miệng muốn nói, Cố Tĩnh Trạch ôm cổ Lâm Triệt, cúi đầu, muốn làm cô ngậm miệng lại. Nhưng mà tay còn chưa chạm đến gò má cô, nhìn mặt cô, lại nghĩ đến lúc cô làm cho anh phóng thích, biểu tình kia, bỗng nhiên thân thể lại có phản ứng…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]