- Được rồi! Em có hơi ngốc một chút nhưng cũng không sao. Mình làm tốt là được rồi, không cần phải hơn thua với người khác, nhất là lấy khuyết điểm của mình đi so với sở trường người khác. Em là diễn viên chứ có phải minh tinh ngành hài kịch đâu? Nếu em muốn đứng ở đỉnh cao sự nghiệp diễn viên, thì em so sánh kỹ năng diễn xuất với bọn họ là được rồi, tại sao phải so ai buồn cười hơn?
Lí lẽ này... Cũng không hẳn là sai.
Lâm Triệt nói:
- Chỉ là nhìn họ rất tuyệt, tôi hơi hâm mộ.
Cố Tĩnh Trạch nói:
- Em cũng rất tuyệt, ở phương diện khác.
- Thật sao?
Lâm Triệt cảm thấy mình ở trong mắt Cố Tĩnh Trạch không bình thường tí nào.
Cố Tĩnh Trạch nói:
- Đúng, em phải tin tưởng con mắt của tôi. Làm được vợ tôi, có thể thấy em vẫn có nhiều ưu điểm.
-...
Vẫn là khen chính bản thân anh.
- Này, anh là đàn ông mà, sao lại tự kỉ như thế chứ?
- Đó là đương nhiên, một người mà ngay cả bản thân mình cũng không yêu, thì sao có thể trông cậy người khác yêu quý mình?
- Thôi đi! Anh nói xem tôi rốt cục có ưu điểm gì?
- Em muốn tôi nói, chẳng phải là bức tôi nói dối sao?
- Được... Vậy tôi cúp điện thoại!
- Đừng cúp, chờ cho tôi nghĩ lại đã.
Cố Tĩnh Trạch nói:
- Em... Lúc hôn, kỹ thuật rất tốt.
-...
Lâm Triệt bị chọc giận không ít:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053423/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.