Cố Tĩnh Trạch cúi đầu nhìn Mạc Huệ Linh:
- Đến cùng thì có chuyện gì xảy ra? Huệ Linh, tại sao em lại càn quấy mà chạy tới nơi này?
Càn quấy? Cô ta là đang càn quấy? Mạc Huệ Linh tức giận nhìn anh:
- Cố Tĩnh Trạch, em hỏi anh, đến cùng là chuyện gì xảy ra mới đúng! Vì sao anh lại mang cô ta tới phòng của chúng ta.
Cố Tĩnh Trạch nhìn vào bên trong:
- Nơi đây từ khi nào biến thành phòng của chúng ta chứ!
- Em...
Mạc Huệ Linh kinh ngạc nhìn anh:
- Đương nhiên, chúng ta thường xuyên đến đây mà.
Cố Tĩnh Trạch thản nhiên nói:
- Chẳng qua là anh thích chỗ này mà thôi. Nơi này không chỉ có một mình em tới, còn có anh trai và em trai anh từng tới. Người nhà anh đều đã đến đây, còn có rất nhiều bạn bè của anh cũng đến đây.
- Này...
Mạc Huệ Linh làm sao biết Cố Tĩnh Trạch sẽ nói như vậy. Cô ta vẫn cảm thấy, phòng này chính là của riêng cô ta và Cố Tĩnh Trạch. Bởi vì cô ta và anh thường xuyên đến đây, hơn nữa về sau cô ta tới nơi này vẫn được tiếp đón. Nơi này rõ ràng là duy nhất cho cô ta và Cố Tĩnh Trạch. Thế nhưng, bây giờ anh lại mang theo tiện nhân này tới nơi đây, sao có thể được.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh:
- Anh xem em quậy đã xong, mau trở về đi.
Mạc Huệ Linh nắm chặt tay Cố Tĩnh Trạch, dù như thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053378/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.