“Không cần phải như vậy, anh xin lỗi làm gì, chuyện này cũng không phải trách nhiệm của anh.” Lâm Triệt vội vàng xua tay.
“Không, em là vợ của tôi.” Lời nói của Cố Tĩnh Trạch quả quyết dứt khoát.
Lâm Triệt giật mình, xoay người nhìn vào đôi mắt đen láy, nhất thời khiến lòng cô rối bời… Anh vừa nói… cô là vợ của anh…
Cô lập tức quay mặt đi, quyết không nhìn vào gương mặt tà mị đó nữa, không thì cô nhất định sẽ bị mê hoặc.
Không lâu sau thì xe đã về biệt thự, hai người một trước một sau bước vào, Cố Tĩnh Trạch liền dặn dò người hầu: “Lấy thuốc cho thiếu phu nhân.”
Lâm Triệt ngạc nhiên quay lại nhìn.
Cố Tĩnh Trạch nói tiếp: “Em vẫn còn bị cảm, mau uống thuốc đi.”
Lâm Triệt bước vào phòng ngủ, ngoan ngoãn ngồi trên giường, Cố Tĩnh Trạch nhận thuốc rồi ra hiệu cho người hầu rời khỏi, anh bước lại gần Lâm Triệt và nói: “Há miệng ra.”
Lâm Triệt: “Tôi không cần uống thuốc đâu, thật đó, tôi khoẻ rồi!”
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày: “Há miệng ra, nghe lời đi.”
Thanh âm của anh trầm thấp giống như tiếng đàn violon êm ái khiến đáy lòng Lâm Triệt run lên, cô cảm thấy một người đàn ông hoàn mỹ như vậy thật không dễ dàng tìm được, vẻ ngoài gợi cảm, lại giàu có quyền quý, hơn nữa lại là người có trách nhiệm… và đối xử rất tốt với cô!
Tuy rằng anh chỉ vì ý thức trách nhiệm quá cao nên mới cho cô danh phận vợ chồng và làm giúp cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053315/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.