Không hiểu sao, bệnh tình của Văn Tướng quân ngày càng nặng thêm nên Ông đã từ chức... Để trị bệnh, ông sợ nếu nói với vợ và Ngọc Liên thì họ sẽ lo lắng cho Ông nên, Ông quyết định giấu đi bệnh tình của mình với họ
-Tuy là bị bệnh nhưng trong suốt 13 năm qua ông luôn đến phòng Ngọc Liên mỗi ngày dạy Chữ cho cô, và cuộc sống của cô tuy ấm nó nhưng từ lúc lên 5 tuổi sau khi cô biết mình là đứa xui xẻo. Từ đó, có tự chăm sóc bản thân. Người hầu nào đem cơm, thì gõ cửa phòng để dưới đất không ai dám bước vào trong....
Vào buổi sáng...
Thái Minh ( con trai của Văn Tướng Quân, nhẹ nhàng lại gõ phòng của Ngọc Liên):
-Ngọc Liên tỷ tỷ là đệ đây!!!
Ngọc Liên:
-Đệ đừng đứng đây, có người phát hiện thì không hay đâu.!!
Thái Minh:
- Năm nay tỷ đã 18 tuổi rồi chẳng lẽ tỷ muốn ở trong cái Phủ nhỏ chật hẹp như vậy mãi mãi lun sao??
Ngọc Liên:
- Chứ bây giờ đệ có cách gì không mà nói!Cho dù đệ có cách nhưng tỷ vẫn không nên ra ngoài sẽ tốt hơn.
Thái Minh:
-Tỷ mở cửa cho đệ vào trước đi, chẳng lẽ tỷ muốn đệ bị phát hiện sao??
Ngọc Liên ( mở cửa):
- Rồi vào đi, Đệ uống trà đi rồi nói.
Thái Minh:
- Ở sau Phủ này có một cái lỗ nhỏ vừa cho chúng ta chui qua..
Ngọc Liên:
- Không được, nếu mẹ và cha biết được sẽ không tha cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053289/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.