Lúc này, Lâm Triệt nhìn thấy có phóng viên đi đến.
- Có phóng viên đến, không được, tôi phải nhanh chóng rời đi, vừa nãy gặp phóng viên, bị vây quanh một hồi lâu.
Cô không có kinh nghiệm ứng phó với phóng viên, cho nên nhất thời căn bản không biết nên nói gì mới tốt, sợ mình nói sai, sẽ bị phóng viên bộ phong tróc ảnh (việc làm dựa vào những căn cứ tưởng đúng mà thực ra là sai),ảnh hưởng đến công việc.
Cố Tĩnh Trạch nhìn thoáng qua, nói:
- Bên trong có chỗ trốn, đi thôi.
Nói xong, Cố Tĩnh Trạch cho người bên cạnh một ánh mắt, để người của mình đi qua xem.
Hai người được vệ sĩ âm thầm bảo vệ, đi đến khu vực bên trong.
Lâm Triệt nhìn thấy phóng viên không theo kịp, nhẹ nhàng thở ra nói:
- Cũng may đã bỏ lại phía sau, bằng không tôi cũng không biết phải làm sao mới tốt.
Cố Tĩnh Trạch không nói gì nhìn cô một chút, trong lòng nghĩ, nếu không phải là khách sạn thuộc Cố thị, nơi nơi đều có người của anh, cô cho rằng cô còn có thể chạy trốn được sao, phóng viên không phải là không theo tới được, mà là bị cản lại.
Rất nhanh đến một phòng nghỉ ngơi của khách sạn.
Cố Tĩnh Trạch nói:
- Tôi gọi người cầm chút đồ đến, cô ăn trước một ít.
- Thật tốt quá, Cố Tĩnh Trạch, anh thật tốt.
Cô ngẩng đầu lên, đối với Cố Tĩnh Trạch, trong đôi mắt to ướt át, khoa trương tràn ngập cảm động.
Cố Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiem-hon-kieu-the-ong-xa-cuc-sung/3053268/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.