"Vậy cô bé dám động vào 'người phụ nữ' của tôi, món nợ nàyphải xử lý thế nào? " Người đàn ông ánh mắt chậm rãi dừng trên ngườiThích, thanh âm trầm thấp vang lên làm cho nhiệt độ không khí xung quanh đột nhiên hạ xuống.
Thích không dự đoán ông ta sẽ phản bác như vậy, nhất thời sửngsốt———–trên thân người này có một loại hơi thở tương tự như ba cô, luôncó một loại bức người vô hình.
"Tôi đã nói xin lỗi———" cô còn chưa nói xong, Lý Kiều đã che ở trướcngười cô, hướng người đàn ông kia cười nhẹ: "Trẻ con không hiểu chuyện,có chỗ nào mạo phạm xin thứ lỗi."
Người kia hừ lạnh một tiếng, không có trả lời, đứng lên ôm chặt TềNhã xoay người rời đi, Tề Nhã chỉ có thể quay đầu nhìn Lý Kiều bất đắcdĩ cười.
——————————————
"Cháu về nhà trước đi"
Thích nhìn cái chìa khóa trước mắt, có chút không yên nhìn về phía Lý Kiều: "Vậy còn ông?"
Bộ dáng hắn có chút tối tăm, tựa hồ tâm tình không được tốt, phát hiện này làm cho cô cảm thấy lo lắng.
"Tôi muốn cùng David tán gẫu, cháu ngủ trước, ngoan". Tuy rằng tronglời nói có ý dụ dỗ, nhưng ngữ khí hắn thản nhiên, cũng không ôn hòa nhưbình thường.
Thích cắn môi, yên lặng tiếp nhận chìa khóa, con ngươi trong trẻonhìn hắn: "Tôi nghe lời ông, vậy ông đáp ứng tôi đừng bởi vì chuyện tốinay mà tự trách mình"
"Được". Lý Kiều lên tiếng trả lời.
Giờ phút này, hắn cũng không phải đang giận cô, mà là phiền chán.
Nhìn theo thân ảnh của cô biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich/2785827/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.