"Tôi ăn xong rồi, đi thôi". Tề Nhã buông khăn ăn trong tay, lẳng lặng nhìn hắn.
"Nhanh vậy sao?" Lý Kiều có chút kinh ngạc.
"Tôi cứ nghĩ là có anh thì sẽ thành 'tú sắc khả cơm', ai ngờ lại làmcho tôi tiêu hóa không xong", Tề Nhã trào phúng liếc nhìn hắn một cái,"Hay cứ đi ra ngoài một chút đi"
Lý Kiều mỉm cười có chút xin lỗi, biết cô đã đoán ra tâm tình không tốt của bản thân.
Thành thật mà nói, Tề Nhã là một người phụ nữ đặc biệt, bề ngoài dịudàng, làm việc lại dứt khoát, ví dụ như hôm nay cô muốn hắn cùng ăn cơm, cũng chỉ gọi một cuộc điện thoại hỏi hắn ——– tôi rất chán, đang đứng ởcạnh công ty anh, có rảnh đi cùng tôi ăn cơm được không? Giọng nói không có nửa điểm nũng nịu, cũng không hề bỏ ra nhiều tâm tư như các cô gáikhác, giống như cô với hắn là bạn bè lâu năm gặp lại, không hề cố kỵ, ởmột chỗ cùng với cô, hắn có vẻ rất thoải mái.
Đi ra khỏi nhà ăn, khó có được ngày trời nắng, cơn gió mát lạnh đầuhạ xát qua mặt, những quán cà phê ven đường chen chúc người ngồi.
Cách đó không xa, hai thân ảnh một lớn một nhỏ chậm rãi bước tới, côgái mặc váy ngắn, đang sôi nổi đi bước lùi, dường như rất phấn chấn vuivẻ nói chuyện với chàng trai đối diện, chàng trai kia lại thỉnh thoảngnhìn cô gật đầu mỉm cười. Đột nhiên, dưới chân cô gái bị vướng, cả người đều ngã về sau, may mắn được chàng trai kia giữ lại, ôm vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich/2785799/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.