"Đôi giày màu anh thảo này rất hợp với chị". Thích trong tưthế đứng dựa vào mép tường, nhìn người phụ nữ đang thử giày trước kínhkia, trên khóe miệng lộ ra một tia cười nghịch ngợm.
"Hi, thật khéo", Tề Nhã ngẩng đầu kinh ngạc, nhìn cô cười nói: "Cô cũng thích đôi này sao?"
"Chính xác là mẹ tôi thích, tôi bị ảnh hưởng từ bà ấy", Thích nhíumày cười nói, "Giày của bà, phải mang màu trắng đen kinh điển củaConvense, mũi nhọn kiểu Salvatone Fennagamo, gót cao như Manolo Blahnlk "
Tề Nhã bật cười: "Một tổ hợp thú vị, Manolo mà biết chắc sẽ nổi giận cho xem, ông ta cực kỳ ghét loại giầy thể thao".
"Người tức giận sẽ không chỉ có Manolo, còn có ba tôi nữa ", Thíchcười ha ha, "Mẹ từng nói với ông rằng, 'Còn một lý do nữa mà em khôngthể rời khỏi anh, đó là bởi vì anh có thể tùy lúc thay em lựa chọn giày' "
Nhớ tới người đàn ông đã gây ấn tượng sâu sắc kia, Tề Nhã không khỏi cười nhẹ một tiếng, "Mẹ cô là một người phụ nữ hạnh phúc"
Thích nghe thấy câu nói của cô ta, trong lòng nao nao.
Mẹ hạnh phúc sao? Đúng vậy. Thời điểm bà ra đi, đã mang theo tâm của hai người đàn ông.
"Cô thử đôi này xem?" Tề Nhã lấy một đôi giày vải kiểu bale màu đen đưa cho cô.
Thích nhận lấy thử vào, đứng trước mặt gương. Cô hôm nay mặc mộtchiếc váy trắng màu ngọc trai kèm theo chiếc áo lửng màu đen trắng hiệuCashmene hở cổ, làn váy cao trên đầu gối một chút, lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich/2785777/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.