Lý Kiều cũng không nhìn cô, cởi áo khoác ngồi xuống, thân mình dựa vào ghế, đôi mắt dài nhắm lại, nét mặt thản nhiên mệt mỏi.
Trong phòng im lặng chỉ nghe được tiếng hít thở của nhau, Thích đứngtại chỗ giật mình ngơ ngác nhìn hắn, lòng vừa xấu hổ vừa chua xót, muốnmở miệng nói gì đó, lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
"Ông... đã ăn tối chưa?" Rốt cục, cô nặn ra một câu, mặt tự dưng nóng lên.
Hắn không trả lời, vẫn lẳng lặng ngồi chỗ đó, nhắm hai mắt.
Thích hơi có chút lo lắng, không tự chủ được bước qua, mới hướng tầmmắt cẩn thận nhìn hắn một cái, đôi mắt phượng kia đột nhiên mở ra, tầmmắt chặt chẽ khóa trụ cô.
Trong nháy mắt, Thích dường như không thể nhúc nhích.
"Chưa ăn". Hắn nhẹ nhàng mở miệng, thanh âm có chút khàn khàn.
"Cái gì?" Thích sửng sốt một chút mới phát hiện là hắn đang trả lờivấn đề của cô, vội vàng quẫn bách trả lời: "Để tôi đi kêu chút đồ ăn".
"Không cần", hắn day day thái dương, đứng lên hướng tới quầy bar trong phòng, pha một tách cà phê hòa tan.
Thích đi đến bên cạnh hắn, lấy tách cà phê trong tay hắn đi, một lầnnữa thay hắn pha một ly ca cao nóng, ngượng ngùng mở miệng: "Đắng lắm".
Lời vừa ra khỏi miệng, cô liền ngầm bực mình —- cô quản nhiều chuyệnnhư vậy làm gì? Hắn muốn uống cà phê sinh bệnh bao tử là hắn đáng bị,liên quan gì đến cô?
Đỉnh đầu truyền đến tiếng cười trầm thấp, Thích mặt càng ngày càngnóng, vừa ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich/2785763/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.