Sau một tiếng thét kinh hãi, cả người Thích bị ném lêngiường, tư thế úp sấp xuống, vừa định giãy dụa đứng lên, một thân ngườiđã đè lên ngăn chặn cô.
"Em không phải đi làm sao, hả?" thanh âm nghiến thanh nghiến lợitruyền đến bên tai, mang theo lửa giận kìm nén, "Em mặc váy ngắn như vậy để làm gì? Muốn quyến rũ ai?"
Chiếc váy tây ngắn gắt gao ôm lấy bờ mông nhỏ gọn, khiến cô lúc ngãlên trên giường , động tác quả thực cực kỳ mê hoặc, cứ nghĩ đến việc côăn mặc như vậy rêu rao khắp nơi, trong lòng hắn liền bùng lên một đoànlửa.
Thích đem mặt chôn xuống nệm, kiên quyết không nghe hắn chấp vấn —– cho hắn tức chết đi!
"Xoẹt" một tiếng, chất liệu vải dệt yếu ớt đã bị hắn phá hủy quăng vào một góc giường.
"Váy của tôi——–" Thích kêu thảm một tiếng, không dám tin trừng mắtnhìn chiếc "Váy" yêu quý, quay đầu căm tức hắn: "Anh là đồ đàn ông dãman! Anh dám xé hư váy của tôi, anh có biết tôi mất bao nhiêu thời gianmới mua được cái như vậy ở Pari hay không?"
"Anh có thể bồi thường cho em một xe tải váy", người gây họa vẫn làm lơ cười lạnh: "Váy dài".
"Áo ngực độn! Quần chữ T!" một tiếng rống vang lên trong phòng, hoàntoàn đè ép kháng nghị của cô, "Em học được những thứ này từ khi nào?"
Chết tiệt! trên người cô tất cả đều là nội y tình thú! Hắn nhớ rõtrước kia thứ cô mặc đều là loại đơn thuần đáng yêu, nhưng hiện tại, đây là cái gì? Cái thứ vải chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich/2785739/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.