"Ai cho cô tùy tiện vào phòng bệnh này?". Ánh mắt bác sĩ nghiêm khắc nhìn tôi, giọng nói lạnh lùng, "Đi ra ngoài".
Không muốn liên lụy đến Ginny, tôi ngoan ngoãn chuẩn bị chạy lấy người.
"Không sao", thanh âm ôn hòa mà bình tĩnh vang lên, "Cô ấy là người bạn nhỏ của tôi".
Tôi kinh ngạc quay đầu, ánh mắt của ông ấy cũng rời khỏi người tôi, phối hợp với bác sĩ cởi bỏ nút áo.
Thẳng thắn mà nói, dáng người ông ấy bảo dưỡng rất tốt ——– hai gò má tôi nóng rực.
Phần băng gạc quấn quanh eo được cởi bỏ từ từ, một vết thương ghê người đã đập vào mi mắt.
Hô hấp của tôi ngưng lại, trong lòng khiếp sợ vạn phần.
Ông ấy có lẽ không dự đoán được tôi cứ nhìn như vậy không tránh né,ánh mắt có chút thay đổi, còn mang theo một tia dò xét điều tra.
Tôi trầm mặc không nói lời nào, đợi cho bác sĩ đi rồi, mới ra vẻthoải mái mỉm cười: "Ngoại trừ kinh nghiệm trong phim, tôi lần đầu tiênthấy vết thương do súng".
"Cô không sợ?"
"Có một chút, không sao", tôi bất chợt hốt hoảng nhìn hắn, "Chẳng lẽông muốn diệt khẩu ——- làm ơn đi, tôi chỉ là nhìn thân thể ông một chútmà thôi, ông không bảo thủ như vậy chứ?"
Ông ấy nhìn tôi chằm chằm không mở miệng, trong mắt có thứ gì đó chợt lóe qua, đó là thứ cảm xúc mà tôi vẫn không thể hiểu được.
"Ông vừa rồi kêu tôi là bạn của ông". Tôi chủ động đánh vỡ không khí trầm mặc trong phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich/2785731/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.