Úc Tử Tịnh ở lại Ninh An mấy ngày, cảnh sát bên kia vẫn không có tiến triển gì, xe là trộm, một bên đã bị thay đổi, biển người mênh mông, muốn tìm, cũng không dễ dàng gì.
Hơn nữa rõ ràng, đối phương thủ pháp lão luyện, không giống như là lần đầu tiên gây án.
Triệu Dập cấp tốc sắp xếp một người tới thay thế Cận Sương, vì lẽ đó mấy ngày nay Cận Sương đều một tấc cũng không rời bảo vệ Úc Tử Tịnh.
Thời gian ở bệnh viện lúc nào cũng dài lâu, trước đây Úc Tử Tịnh vội vội vàng vàng ngược lại cũng không cảm thấy gì, bây giờ chính mình nằm ở trên giường bệnh mới biết gian nan đến cực điểm, Kỳ Phù đã có thể xuống giường, nàng được Kỳ phu nhân nâng đi tới phòng bệnh của Úc Tử Tịnh, Cận Sương đang rửa hoa quả cho Úc Tử Tịnh, nhìn thấy Kỳ Phù đi vào thả hoa quả trên tay xuống tới đỡ nàng.
Kỳ Phù bước chân chầm chậm, đi tới trước giường bệnh của Úc Tử Tịnh, hỏi: "Khá hơn chút nào không?"
Úc Tử Tịnh vội vàng vén chăn lên muốn đi xuống, Kỳ Phù ngồi ở bên cạnh nàng, ra hiệu nàng đừng nhúc nhích, Kỳ phu nhân thấy tình cảnh này đối với ba người nói rằng: "Các ngươi tán gẫu, ta đi ra ngoài trước."
Kỳ Phù nhàn nhạt đáp lại: "Ừm."
Kỳ phu nhân nhìn nàng một chút, cúi đầu ra khỏi phòng bệnh.
Úc Tử Tịnh nghe được âm thanh khép cửa lại mới nghiêng đầu cùng Kỳ Phù nói rằng: "Bác sĩ Kỳ, vẫn chưa đến cảm tạ ngươi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-ta-kho-lam-sao/3589531/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.