Cận Sương nửa đêm đột nhiên sốt cao, Úc Tử Tịnh ôm cánh tay của nàng đều có thể nhận ra được nhiệt lượng nóng bỏng, nàng từ trong mộng tỉnh lại, cấp tốc tiến đến bên người Cận Sương, dùng tay dò xét cái trán của nàng, quả nhiên nóng bừng.
Lòng bàn tay của Úc Tử Tịnh mang theo cảm giác mát mẻ, mới rút tay từ trên trán Cận Sương ra liền bị nàng kéo tay lại, dùng sức cọ má vào lòng bàn tay của nàng.
Úc Tử Tịnh không thể làm gì khác hơn là nhỏ giọng an ủi: "Cận Sương?"
"Cận Sương, ngươi buông ta ra."
Cận Sương giống như nghe xong thiếu kiên nhẫn, dùng cả hai tay, Úc Tử Tịnh bất ngờ toàn bộ nửa người ngã ở trên người nàng, trong bóng tối chỉ nghe tiếng y phục ma sát với nhau, Úc Tử Tịnh muốn đưa tay mở đèn cũng không có cách nào làm được.
Cũng may nàng chỉ ầm ĩ một hồi liền thôi, Úc Tử Tịnh kéo cánh tay Cận Sương đang ôm lấy eo của mình ra, nàng cẩn thận đi xuống giường, bật đèn rung chuông, làm liền một mạch.
Rất nhanh bác sĩ liền đến.
Cửa phòng bệnh bị người gõ vang, Úc Tử Tịnh sửa lại một chút quần áo cho Cận Sương rồi nói: "Đi vào."
Người đến Úc Tử Tịnh rất quen thuộc, là hình ảnh của bệnh viện thành phố, Kỳ Phù.
Nửa năm trước từ nước Mỹ trở về, nghe nói viện trưởng bỏ ra số tiền lớn mời đến bệnh viện thành phố, bình thường phụ trách khu phòng bệnh cao cấp, hầu như không ra khỏi khu này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-ta-kho-lam-sao/3589493/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.