Đưa My về nhà, trêи đường An về, đi ngang lại nơi tổ chức sự kiện lúc nãy. Bóng dáng quen thuộc, là Quỳnh, đang chỉ thị cho các nhân viên khách sạn dọn dẹp gọn gàng, kiểm xe có ai bỏ quên thứ đồ đắc tiền nào không.
Từ từ đậu xe lại bên đường, ánh mắt chăm chú theo dõi. Người trước mặt không còn hồn nhiên, hay cười như trước, khuôn mặt có nét từng trải hơn, xinh đẹp hơn. Nét đẹp tầm ngoài 30 này...còn gϊếŧ người hơn cả các cô gái 20.
Mở cửa xe đi về phía đối diện, chính là nơi Quỳnh đang đứng. Càng gần bước chân càng nhẹ lại, đút hai tay vào túi, lưng đứng thẳng, mở ra giọng nói nhàn nhạt.
- Tổng giám đốc, làm việc khuya muộn và quá bận bịu.
Quỳnh đang làm việc đã liếc thấy chiếc xe và người ngồi trêи xe rồi, cũng nghe được tiếng đóng cửa nhưng lại giả vờ không nghe.
- Không có một công việc nào nhẹ nhàng và dư thời gian rảnh rỗi cả.
- Có chứ, một vài công việc, cũng có chứ không phải không.
- Vậy thì đó là công việc nào?
- Làm vợ em.
Quỳnh liền bật cười, đúng là 7 năm qua ít ai làm Quỳnh cười nhiều bằng An. Đối với những người khác, dù 7 năm trước hay 7 năm sau thì chẳng ai có thể cứ nói chuyện lại làm Quỳnh cười nhiều đến vậy.
- Thôi ngay cái kiểu thả thính đó đi.
- Kiểu đó là kiểu thế nào?
- Đút tay vào túi, nói giọng lạnh lùng, lại nói một câu không đứng đắn chút nào, lời nói đó không phải cứ gặp ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-nguoi-dep/994693/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.