Trải qua thời gian ôn thi cấp ba ráo riết cùng với hai tháng ăn chơi sa đọa cuối cùng cũng đến lúc nhập học. Lớp của Lâm Duật là lớp cuối cùng A10, nghe bảo trong trường lần đầu tiên có lớp số 10, lại nghe bảo trong lớp toàn con ông cháu cha dùng một ít quyền lực để đưa con mình vào đây. Dù gì thì trường của Lâm Duật cũng thuộc top ba, có con cháu học ở đây cũng khiến ba mẹ nở mày nở mặt. Lâm Duật là mộtngười bình thường, gia đình bình thường, học tập cũng bình thường. Lúc đầu cô không tính thi vào trường này bởi vì điểm sàn của nó quá cao so với khả năng của cô, nhưng vì ba mẹ cô một mực mong muốn con gái mình thi vào trường này nên ra sức đăng kí cho cô. Lâm Duật cũng không nghĩ ra mình có khả năng thi đỗ nên cũng thuận theo ý ba mẹ. Nhưng mà điều không thể ngờ là cuối cùng Lâm Duật cũng đậu trường này.
Ngồi vào lớp, sau khi cô giáo bầu ban cán sự xong thì có một cậu học sinh đạp cửa vào, nói là mới chuyển tới đây. Cậu ngồi ngay trên cô, hai người giống như hai thế giới khác nhau vậy. Một người hòa đồng vui vẻ, một người bị chứng sợ giao tiếp. Liệu hai người họ có vượt qua mọi rào cản để đến với nhau?