Nghe cô nói sẽ ngồi kế Trạch Lan, trên mặt Tiêu An lộ lên một tia dao động nhỏ, sau đó liền nhanh trở lại bình thường.
Tiêu An nghe lời cô đi xuống chỗ của mình rồi đặt cặp ngồi xuống, cậu vẫn như lúc trước đi học ở trường, vẫn giữ một gương mặt khó ai có thể làm quen với mình được, một gương mặt lạnh lùng, nhìn thôi các bạn khác cũng sẽ chạy mất dép.
Sau khi Tiêu An ngồi xuống bàn, Trạch Lan liền mở miệng nói ngay: "Nè nha, đúng là siêu trùng hợp luôn đó, chúng ta lại gặp nhau nữa nè, không ngờ chúng ta lại còn là bạn cùng lớp nữa đó, còn từ bây giờ thì chúng ta là bạn cùng bàn với nhau rồi."
Trạch Lan dừng lại rồi tiếp tục nói: "Mà nè, tên của cậu là gì vậy á?"
Lẫy giờ chỉ lo gục đầu ngủ nên Trạch Lan không có nghe cô nói cái gì hết.
Tiêu An không trả lời lại, cậu lấy tập sách cùng bút ở trong cặp ra đặt từng thứ trên bàn, xong rồi cũng chẳng mảy may trả lời lại Trạch Lan, cậu làm như lẫy giờ không hề nghe thấy cái gì.
Trạch Lan bị bơ cho giống như mấy hôm trước vẫn không bỏ cuộc, không trả lời thì cậu đi hỏi người khác,
Trạch Lan kéo tay áo bạn học ngồi ở trên hỏi thì biết được tên của Tiêu An.
Tiêu An không ngờ Trạch Lan không chịu bỏ cuộc mà vẫn còn nghĩ đến cái chiêu này cho được.
Hỏi xong rồi Trạch Lan vui vẻ nói: "Thì ra cậu tên là Tiêu An nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-mot-con-meo/2534412/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.