Giờ ra chơi Tiêu An tìm đến chỗ cũ mà hôm qua ngồi ăn cơm, đúng như những gì cậu đã nghĩ, Trạch Lan không đi theo cậu đòi ăn chung giống như hôm qua nữa, hôm nay Trạch Lan đã ra căng tin của trường ngồi ăn với bạn bè khác.
Một buổi học không nghe được tiếng nói của Trạch Lan khiến cậu không quen được.
Tiêu An bỏ cơm vào trong miệng vừa nhai vừa suy nghĩ, cậu thấy lỗi tất cả đều do bản thân cậu hết, cậu quá nặng lời rồi, lát nữa vào học có nên đi xin lỗi Trạch Lan không?
Ngồi phân vân nghĩ cả buổi vẫn là không, mặc dù trong lòng luôn cảm thấy là lỗi của mình, nhưng Tiêu An vẫn quyết định thôi thì để vậy, dù sao cũng giống y như trước, cậu cứ bình thường một mình là được rồi. Bản thân là một người trước giờ ít nói, nếu giờ mà cậu lại mở miệng đi xin lỗi Trạch Lan thì có mà một buổi vẫn chả thể nào nói ra được.
Ban đầu Tiêu An vốn không có trông mong gì đến chuyện bạn bè này, bây giờ mọi chuyện trở lại bình thường thì thôi, mọi thứ sẽ vẫn như cũ.
Sau khi ăn xong, Tiêu An cầm hộp cơm với bình nước đi về lớp, chả biết sao lúc đi về lớp cậu lại thấy ở trước lớp có một nhóm con gái đang đứng tụ tập lại, trông như là đang đợi ai đó.
Tiêu An đi đến cửa lớp ngay chỗ nhóm con gái đang đứng, “Các cậu đang cản đường.”
Mấy bạn nữ nghe vậy thì nhìn nhìn Tiêu An, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-mot-con-meo/2534408/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.