Cũng do cái tật đi học không chịu nghe giảng, hay nằm ra bàn của mình, nên sắp đến kì thi rồi mà Trạch Lan vẫn còn ngơ ngác không có chút gì trong đầu. Hôm nay cô cho làm thử bài, Trạch Lan thấy bài này mấy bạn khác đều làm được hết, chỉ có cậu là không biết làm thôi. Điều này chứng tỏ tại vì cậu quá lười biếng, bố mà biết thì la cho cũng không oan. Nếu như vậy thì thế nào khi thi, điểm của cậu cũng sẽ thấp lắm luôn.
Trạch Lan quay sang Tiêu An nhờ hướng dẫn mình làm bài.
Tiêu An lẫy giờ làm xong bài thì chỉ ngồi nhìn Trạch Lan, những loay hoay, hết ngó ngang rồi ngó dọc của Trạch Lan từ lẫy đến giờ cậu đều thấy hết.
Tiêu An nói: “Cậu không biết làm mấy bài mà cô cho sao?”
Trạch Lan cười hì hì, “Tại mình lười học nên không biết gì, cậu chỉ mình làm đi mà. Nha...”
Tiêu An tất nhiên sẽ chỉ, nhưng mà cậu không ngờ Trạch Lan sẽ lại năn nỉ mình để chỉ bài đáng yêu đến như thế. Tiêu An cầm bút hướng dẫn Trạch Lan, cậu vừa ghi rồi vừa giảng bài tỉ mỉ.
Ban đầu thì Trạch Lan thấy mấy bài này lạ lẫm quá đi, nhưng mà được Tiêu An hướng dẫn xong thì cậu lại cảm thấy không khó như vậy nữa rồi. Cậu liền bắt tay vào làm bài.
Tiêu An cũng xem, để Trạch Lan có sai thì sẽ nhắc nhở.
Thế nhưng Trạch Lan không có làm sai, nếu cái tính lười biếng của Trạch Lan mà được cải thiện, thì Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-mot-con-meo/2534388/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.