Lâm Mặc thấy tâm trạng Tiêu An dường như có gì đó không ổn, có lẽ là vì đang rất lo cho bà, nên giọng điệu con mới như vậy. Bà đưa tay lên xoa đầu Tiêu An để an ủi, mọi chuyện sẽ không có chuyện gì hết.
“Có chuyện gì sao? Con nói cho mẹ nghe đi nào.”
Tiêu An mím chặt môi, không thể nào nói ra được, một lát sau, cậu cố lấy hết can đảm mà nói: “...Mẹ.”
Lâm Mặc nhìn Tiêu An với ánh mắt dịu dàng để cho con cảm thấy an tâm hơn.
“Bác sĩ nói, mẹ mắc chứng van tim, cần phải phẫu thuật sớm. Nếu càng để lâu... thì sẽ... sẽ... nguy hiểm đến tính mạng.”
Lâm Mặc nghe Tiêu An nói xong, cảm xúc bà ngổn ngang đủ mọi hỗn loạn đan xen không biết nên nói cái gì bây giờ. Nhìn thái độ khi lẫy của con, bà biết chắc chắn là có chuyện gì đó rồi. Nhưng mà... bà không thể ngờ được đến, mọi chuyện sẽ lại như thế này!
Lâm Mặc cố gắng nhịn lại xúc động, bà đưa tay vỗ vai Tiêu An một cách đầy yêu thương, “Không sao đâu, chúng ta sẽ tìm cách giải quyết mà con.”
Đến lúc này, Lâm Mặc cũng chỉ biết dùng lời nói như này để tự an ủi bản thân và con.
Tiêu An cố gắng nhịn xuống không để cho mẹ thấy được cảm xúc thực sự của mình, cậu nói: “Rồi sẽ có cách thôi mẹ à, nhất định mẹ sẽ phải phẫu thuật. Con biết, tuy chúng ta không có tiền, nhưng chúng ta có thể đi vay mượn mà, không sao hết á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-mot-con-meo/2534379/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.