Edit: Bồ Đề Ngọc Trai
Lục Hoài Vũ ôm Doãn Hoan ngủ tận đến trưa, nếu không phải tiếng chuông cửa ở bên ngoài ồn chết người, thì có lẽ bọn họ còn ngủ lâu hơn nữa.
Doãn Hoan vừa nghe thấy tiếng chuông cửa còn tưởng rằng đang nằm mơ, mở mắt ra ngẩng đầu lắng nghe mới khẳng định thật sự có người, vì thế cô rút tay đang ôm eo Lục Hoài Vũ ra rồi lay vai anh một cái.
Thực ra Lục Hoài Vũ đã tỉnh từ trước rồi, trước giờ anh vẫn luôn ngủ không sâu, chỉ là cảm giác khi ôm Doãn Hoan quá tốt nên anh không nỡ buông ra.
“Lục Hoài Vũ, có người ấn chuông cửa.”
Lục Hoài Vũ “ừm” một tiếng rồi nằm im như cũ, Doãn Hoan còn định nói thêm thì Lục Hoài Vũ lại sáp lại gần rồi ôm cô vào trong ngực trước.
Tiếng chuông cửa càng ngày càng dồn dập, dường như đang bày tỏ sự tức giận với bọn họ vậy, kiểu như bọn họ cứ im lặng mãi thì người bên ngoài cũng sẽ ấn mãi như thế. Doãn Hoan cũng bị sốt ruột bởi tiếng ầm ĩ này, cô sợ người công ty đến đây tìm Lục Hoài Vũ nói chuyện công việc nên lại đẩy anh ra lần nữa.
“Đi xem đi, nhỡ đâu người bên ngoài tìm anh có việc gấp thì làm sao bây giờ?”
Doãn Hoan giục lần nữa, Lục Hoài Vũ chỉ đành ngoan ngoãn buông cô ra rồi ngồi dậy, vuốt bộ tóc ngắn của mình một cái rồi bực bội đi về phía cửa.
Trong giây phút anh nhìn thấy bóng người ở ngoài cửa qua bảng theo dõi thì khuôn mặt lập tức đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khong-the-giau/882540/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.