Edit: Bồ Đề Ngọc Trai
Sau khi ăn cơm xong, Doãn Hoan và mẹ thay đồ rồi ra ngoài, tài xế lái xe đưa hai người đến khu mua sắm ở trung tâm thành phố.
Lâu lắm rồi không ra ngoài dạo phố, Doãn Hoan vô cùng phấn khởi khoác tay mẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay tràn đầy ý cười. Mẹ Doãn thấy cô vui vẻ như vậy thì cũng lộ ra một nụ cười cưng chiều.
“Bé cưng muốn mua gì thì cứ nói với mẹ, mẹ đều mua hết.”
Doãn Hoan dựa vào vai mẹ rồi nghiêng đầu suy nghĩ, mắt hơi cong lên: “Hình như không muốn mua gì hết.”
“Không vội, cứ từ từ suy nghĩ, hôm nay chúng ta có rất nhiều thời gian.”
Doãn Hoan gật đầu, hai mẹ con nhìn nhau cười rồi tiếp tục dạo phố.
Sau khi đi dạo mấy cửa hàng mà vẫn chưa chọn được bộ lễ phục phù hợp, lúc này bỗng nhiên chuông điện thoại của mẹ Doãn lại vang lên, nhận điện thoại xong mới biết hóa ra là bạn cũ gọi đến. Trước ngày kỷ niệm kết hôn thì ba Doãn có giành được một miếng ngọc ở buổi đấu giá cho bà, mẹ Doãn rất thích nó nên đã cho người tìm nhà thiết kế châu báu tốt nhất để khảm ngọc giúp mình.
Chuyện xảy ra cách đây vài tháng, hiện tại miếng ngọc kia đã được làm thành một chiếc vòng cổ, bên kia đã gửi thông báo để bà đi lấy nó.
Doãn Hoan nghe vậy là biết mẹ đang lo lắng cái gì, nên an ủi nói:
“Mẹ đi lấy vòng cổ đi ạ, tự con chọn lễ phục là được.”
Mẹ Doãn nhìn Doãn Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khong-the-giau/247998/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.