"Hắn thế nào?" Lezar hỏi hai nhân viên y tế.
"Vừa tiêm vào chất dinh dưỡng, bất quá thuốc gây tê vẫn chưa hết hiệu lực." nhân viên y tế cung kính trả lời.
Lezar gật gật đầu, sau đó đi thẳng vào mật thất. Sau khi Lezar khuất sau cánh cửa, hai nhân viên y tế mới nhẹ nhõm, tuy rằng đôi mắt vị hoàng đế này không nhìn thấy, nhưng không biết tại sao, trong trực giác của rất nhiều người, năng lực quan sát của bệ hạ còn sắc bén hơn cả những người sáng mắt gấp trăm lần. Mặc dù đôi mắt y luôn nhắm, nhưng tư thế từ trên cao nhìn xuống lại làm cho người khác có cảm giác bị nhìn chằm chằm, khiến người sợ hãi.
"Vì sao bệ hạ lại luôn mặc cách ly trang, không cảm nhận được tin tức tố trên người y, di chuyển lại không có tiếng động, cứ đột nhiên xuất hiện như vậy, vừa rồi thật sự làm cho ta sợ muốn chết." Hai nhân viên y tế nhỏ giọng bàn luận trong lúc xuất trình lệnh bài với thị vệ để ra ngoài.
"Ai biết, có lẽ là không muốn người khác biết được hành tung của mình thôi..."
Lezar đi vào phòng TTV, nam nhân bị tơ lụa trói chặt nghe thấy động tĩnh, lại mở mắt, mặt không đổi sắc mà chăm chú nhìn hoàng đế trẻ tuổi đang bước tới.
Đâu là lần đầu tiên Lezar tới thăm TTV kể từ khi hắn bị nhốt vào nơi này. TTV nhìn y, Lezar không nói một lời mà ngồi xuống bên giường hắn. Trong phòng an tĩnh đến nỗi chỉ có thể nghe thấy hô hấp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khach/3238809/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.