Trong hành lang u ám có thể cảm nhận được mùi vị khói thuốc súng còn sót lại chưa tan, TTV thân mặc cách ly trang, thu liễm khí tức, đi đến cửa phòng điều hành, nhưng không trực tiếp tiến vào, chỉ đứng tại chỗ nhìn qua cánh cửa nửa khép nửa hở, không nói một lời nhìn về nam nhân toàn thân quân phục đen bên trong.
Quân trang ở tinh tế đế quốc thống nhất là lục sắc, mà hôm nay Lezar mặc màu đen, TTV nhớ rõ ngày trước khi hắn trốn khỏi căn cứ Mai Tả, chính là ngày quốc khánh. Hắn gặp được Joshua, ngồi trong xe Joshua, nhìn thấy thất hoàng tử một thân quân trang đen trên tivi trong xe, một cái liếc mắt đã nhận y là người kiếp trước kia.
Đến tột cùng vì sao lại nhận ra y? Chẳng lẽ chỉ bởi vì ngoại hình giống nhau?
Hiện giờ nghĩ lại, TTV mới hiểu được, có lẽ thứ mà hắn quen thuộc chính là khí chất của người kia. Đôi mắt u ám thâm thúy, cho dù giữa dòng người ồn ào náo động vẫn mang theo ý cười đạm mạc, không liên quan gì đến niềm vui, ngược lại thêm lạnh lùng, cô độc, thâm trầm, ẩn chứa dã tâm không thể nói rõ, cũng với áp lực trường cửu của phẫn nộ cùng bất kham, giống hệt thất điện hạ của kiếp trước.
Thuở nhỏ tang mẫu, cường huynh đàn áp, hoàn cảnh giống nhau tạo nên tính cách như nhau. Y phục đen chỉ là để tưởng nhớ thân mẫu trong ngày giỗ, hoa hồng trắng trước ngực không kiêng nể mà khiêu chiến điểm mấu chốt của lão hoàng đế, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khach/3238698/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.