"Thất đệ, lại tìm được ngươi ở đây."
Lezar nghe âm thanh phía sau, không cần quay đầu lại cũng biết là ai
"Đại ca, hôm nay ngươi là người bận rộn nhất, toàn bộ phòng bị an toàn của Lama đều do binh đoàn Sứ mệnh phụ trách, sao cò rảnh mà tới đây?" Lezar bất động thanh sắc thu hồi đao laser trong tay, khi quay lại, bên miệng đã là nụ cười thản nhiên.
"Haiz, còn không phải lo lắng cho ngươi! Nghe nói ngươi tới chỗ này, lo lắng nên đến xem." Carsen khoanh tay chậm rì rì đi tới, trong giọng nói tựa hồ mang theo quan tâm, nhưng trong ánh mắt không có lấy nửa điểm tình cảm huynh đệ, "Rất nhiều năm rồi không hồi cung, nhớ rõ lúc nhỏ ngươi hàng năm ngày này đều phải tới chỗ này. Không nghĩ tới đã nhiều năm trối qua, ngươi vẫn cố chấp như vậy. Nếu để phụ hoàng biết, chỉ sợ lão nhân gia sẽ phát giận."
"Phụ hoàng sớm bị ta chọc giận đến mức không muốn quản nữa, đại ca cũng không cần thay ta hao tâm tổn trí." Lezar cụp mắt, cuối đầu tự giễu.
"Haiz, đừng nói như vậy, trong đám nhi tử, kỳ thực phụ hoàng thương yêu nhát là ngươi. Không phải sao, ngươi mới tốt nghiệp học viện chỉ huy quân sự, đã được phụ hoàng trao tặng chức vụ Thống soái tối cao binh đoàn Vinh Quang, đám lào già cổ hủ trong hội nghĩ cũng không dám lên tiếng. Không cần quân công, quân lịch, trực tiếp là nhất phẩm tướng quân của đế quốc, chà chà, trong số tám vị hoàng tử công chúa, ngươi là người đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khach/3238547/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.