Mấy ngày nay cuộc sống của Mạc Hi thập phần nhàn nhã, sáng sớm đến Lăng Ba Trì luyện kiếm, mặt trời lặn lên đỉnh Sùng Diêu ngắm cảnh chiều tà.
Hôm nay, nàng theo thường lệ từ trong ao nhảy ra, định về điện thay quần áo, đã thấy Đường Đức mặt tươi cười lên đón: "Mộc cô nương, Tiết thần y đã đến. Tứ thiếu phái lão nô đến mời cô nương." Mạc Hi chợt cảm thấy tâm tình thật tốt.
Mạc Hi vừa bước vào thư phòng đã nghe mùi thảo dược nhàn nhạt. Đi vào phía sau tấm bình phong tử đàn chạm khắc vân văn khảm ngọc thạch, quả thấy trên song cửa sổ lớn có một ông lão râu tóc bạc trắng dáng người thấp bé diện mạo khô quắt đang ngồi, cùng với Thanh Đồng khí phương tôn cực đại ở bên cạnh hình thành sự đối lập rõ rệt.
Đường Hoan thấy nàng đến liền mỉm cười.
Ông lão thấy Mạc Hi cùng Đường Đức tiến vào, liền nhảy khỏi cửa sổ, vui vẻ vây quanh Mạc Hi ước chừng ba vòng, ánh mắt nghiên cứu không ngừng quét từ trên xuống dưới. Mạc Hi đứng yên một bên mặc ông ta đánh giá.
Tương truyền Tiết Đồng Trị Tử Nhân Bất Yếu Tiễn (trị chết người không cần trả tiền) trước khi xem chẩn cho người ta còn có một điều quái gở, đó là xem không vừa mắt tuyệt đối không trị. Có câu lương y như từ mẫu, người giang hồ đều nói ông ta làm thế không có y đức, Tiết Đồng lại lý lẽ hùng hồn bác bỏ: "Trước chữa sau giết chẳng phải làm điều thừa hay sao." Aiz, gặp phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-khach-vo-danh/2110978/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.