Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có âm nhạc nền trong trò chơi vờn quanh tai nghe.
Kiều Diệc Khê thấy có lúc trầm mặc, nuốt nước bọt, lại hỏi: “Vậy sao? Bởi vì tớ chơi với Trịnh Ngữ, nên cậu tức giận?”
Chu Minh Tự sững lại một lúc lâu, lúc này giọng nói mới không nhanh không chậm phát ra tiếng, dò hỏi cô: “Cậu cảm thấy thế nào?”
Sao cô biết được.
Bởi vì cảm thấy trạng thái tối nay của cậu không đúng lắm, luôn chạy ra nộp mạng thật quá không giống với tác phong của kích sát vương, vậy mà cậu lại nói trước mặt cô là bản thân chơi dở tệ, bảo cô đi tìm Trịnh Ngữ chơi……
Rất rất khác thường.
Dựa trên tính cách của cậu, sao có thể dùng loại việc này để hạ thấp bản thân.
Cái tên Trịnh Ngữ này xuất hiện cực kỳ khó hiểu, điều duy nhất có thể suy ngược lên là cô vừa chơi mấy trận với Trịnh Ngữ, có lẽ đã bị Chu Minh Tự nhìn thấy.
Cũng không biết có phải nguyên nhân này không, nhưng nói một chút cũng không ảnh hưởng gì, vì thế Kiều Diệc Khê trả lời.
“Trịnh Ngữ là một đồng đội bá đạo do anh trai của Thư Nhiên giới thiệu cho cậu ấy, bởi vì Thư Nhiên hơi ngại, nên mới thêm tớ vào chơi chung, để tránh cho bầu không khí xấu hổ, cậu hiểu chứ. Tớ vì suy nghĩ cho việc chung thân đại sự của cậu ấy, nên mới hy sinh bản thân chơi hai trận.”
Bên micro của Chu Minh Tự vang lên âm thanh: “Thư Nhiên là ai?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-tung-giay/502963/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.