—— Ngắm sao.
Kiều Diệc Khê sững lại vài giây, sau đó hiểu ra, lập tức lấy tốc độ nhanh chạy lên sân thượng chỗ cậu.
Cô khá tò mò ngôi sao trong trò chơi sẽ có hình thù gì.
Đợi một lúc, không nhìn thấy cô, Chu Minh Tự hỏi: “Sao còn chưa tới?”
Kiều Diệc Khê: “Chờ chút, tớ đang tìm cầu thang.”
“……”
Cậu lần đầu tiên nghe nói loại đồ này cũng phải tìm.
Xoay qua xoay lại hai vòng, Kiều Diệc Khê mới thuận lợi chạy lên sân thượng.
Chu Minh Tự đứng giữa sân thượng: “Màn hình kéo lên trên.”
Cô mang theo hơi thở từ từ kéo lên trên, màn hình hiện ra phong cảnh cô luôn bỏ qua lúc chơi game.
Bầu trời xanh đậm rơi dần trên diện tích lớn, chút ánh sáng đến từ mấy vì sao được khảm lên bầu trời, bầu trời sao trong trò chơi cực kỳ thoải mái, những vì tinh tú lóe lên trong chớp mắt, như có thể may thành một làn váy huyền ảo.
Hình như có thể nghe thấy tiếng gió xen lẫn tiếng của côn trùng.
Trong lòng cô có cảm giác mềm mại không nói nên lời, lúc đang muốn chụp bức hình để lưu niệm, vụt một cái, cô bị hạ.
……
Chân thật như vậy sao?
Chu Minh Tự rất nhanh đã phản ứng lại, “Cậu bò về phía cửa cầu thang, đừng đứng đây.”
Cô kéo thân thể nát của mình bò về cửa cầu thang, rốt cuộc cũng rời khỏi sân thượng, tạm thời an toàn.
Chu Minh Tự đang ở bên ngoài đấu súng với người khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-tung-giay/502953/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.